
😭
😭
😭 TÂM SỰ


CỦA MẸ CON TRẦN THỊ QUỲNH CHI ĐANG Ở VIỆN LUNGZHUNG - ĐÀI BẮC ! ( Thảo Vân xin cóp lại để ace cùng đọc và chia sẻ nỗi lòng người mẹ , mong em hãy cố gắng lên , mẹ con em sẽ không cô đơn ở xứ người ) !
❤️
❤️
❤️
❤️
❤️
❤️
❤️!
Lặng lẽ... người biết, người không....







Lặng lẽ... người biết, người không....

Đã 2 năm... chưa 1 lần mẹ chia sẻ rằng con đang bệnh...Trân trọng, biết ơn và có lỗi lắm nếu chưa gửi hết lời cảm ơn tới những người thương nhớ, cầu bình an và dõi theo con. Chị Loan ơi! Bức ảnh 2 con nhìn chăm chú vào bát mì tôm là em đang cho chúng ăn đấy, sao chúng lại thèm đến vậy chứ, em đã cố gắng chia đều cho chúng từng sợi và thìa nước cuối cùng! Nhớ những đứa trẻ đã từng gặp và ở cùng lắm.... chị ạ!
Hôm nay Đài Bắc mưa và lạnh! Gần 50 ngày không được ăn cơm nhà rồi! Và đã 3 ngày nay ngày con chỉ ăn một chút cháo và nằm ngủ li bì...Lẽ ra hôm qua , đánh hoá chất xong bác sĩ sẽ cho con về nhà từ thiện MC Dolnan nghỉ ngơi vài ngày, nhưng ko được, đợi đến hôm nay cũng vẫn ko được, vì tiếc rằng các chỉ số máu không hề ổn... Ung thư máu! Nó tồi tệ thế đấy
Tối qua con đã tự chọn quần áo để hôm nay mặc và xin mẹ: "ngày mai mua mì tôm cho con ăn nhé!" "Mẹ đồng ý!" ..."Mẹ ơi! Con chưa đến nhà em Tít bao giờ", "sao Quỳnh Anh lại xưng chị với con?", "Con không muốn lên viện nữa nhưng vẫn muốn đến nhà em Linh Đan chơi nữa cơ"( vì nhà em gần bệnh viện) "Chắc chị Hiểu Lam chỉ thích chơi với chị Blue, ko thích con vì con vẽ ko đẹp mẹ nhỉ?" " em Quang Minh cũng thích chơi với con lắm đấy!" "Mà mẹ ơi sau này lớn con chỉ yêu anh Bốp thôi! Hì hì"
Mẹ chẳng biết những gì đang chờ con phía trước nữa! Mẹ sợ lắm......Con tạm thời thôi bị ám ảnh với những thứ đau đớn ấy...Mẹ cũng vậy, mẹ chỉ muốn lưu lại thật nhiều khoảnh khắc vui vẻ và nụ cười của con! Mẹ cũng bị ám ảnh khi con co rúm người vì sợ hãi và đau đớn! Mẹ đã cố nhưng nước mắt cứ trào ra đến nghẹn thở. Bao ngày rồi con phải đi lại rón rén vì vướng víu với cọc truyền, dây truyền, chai lọ... Sáng nay cô vào rút kim cho con nhưng lại nói rằng con vẫn chưa thể ra viện ....con và mẹ lại khóc! Nín đi con, mặc ấm vào, mẹ cho con xuống sảnh để đi mua vài thứ. Con ngoan lắm, thương mẹ con nín ngay, tự xỏ giày, chạy ngã sấp mặt xuống nền......

"Happy Chi" con à! Đường về nhà còn xa lắm nhưng cứ nắm chặt lấy tay mẹ, mẹ con mình cứ đi, rồi sẽ được về, con sẽ lại đc gặp những người thân và bạn bè của con, mang hi vọng về cho những người cùng hoàn cảnh như mình con nhé! Con ơi! Lâu cũng được! Xa thế nào cũng được! Đừng rời tay mẹ! Mẹ biết con đau nhưng xin con vì mẹ, cười hồn nhiên để mẹ có thêm nghị lực con nhé!
Mẹ con chỉ biết nhờ Fb share để gửi lời cảm ơn đến mọi người! Cầu bình an cho con gái nhỏ của mẹ! Trao yêu thương để nhận lấy yêu thương! Cầu mong bình an cho mọi người, trân quý lắm cả những người mẹ con chưa hề được gặp mặt...
Nếu hợp phác đồ điều trị, ghép tuỷ thành công, con sẽ lui bệnh hoàn toàn, đó là mong ước duy nhất của mẹ lúc này. Điều kỳ diệu trên đời này là có thật. Mẹ chấp nhận đổi mọi thứ để con được sống con ơi! Mẹ đang đến ngược tùng ngày....
Khẩn cầu các cô bác đọc được stt này xin để lại cho con xin một lời cầu bình an và share stt để có thêm nhiều người có thể cầu nguyện cho con



Cảm tạ và biết ơn mọi người!
Post a Comment